" - Anh ơi ! Em nhớ anh lắm ..."
Nghe giọng nói của em nghẹn ngào trong điện thoại, cổ họng tôi bỗng dưng nghẹn lại, cảm xúc dồn nén bao ngày qua cùng nước mắt bỗng vỡ òa theo tiếng nức nở của em,...
Trước mặt tôi em luôn luôn tỏ ra cứng rắn, kiên cường và còn đến là bướng bỉnh. Nhưng trong lòng tôi, em luôn rất yếu ớt và bé nhỏ, luôn cần được bảo vệ và sẻ chia,...
Lòng tôi đau nhói qua từng tiếng nấc của em. Và tôi bất chợt hiểu rằng những giây phút được ở bên em thật là vô giá. Tôi ước ao giây phút này tôi được ôm em vào lòng và sẽ không bao giờ xa em thế này nữa...
Em yêu ơi ! anh nhớ và yêu em nhiều lắm,...
Quảng Ngãi, 3.2008
No comments:
Post a Comment